Vô Ý Tình Thâm; Chương 1; Vô Ý Tình Thâm Chương 1. Quản Lý . Sửa Chương; Cài Đặt Hiển Thị Lạc Mân nghĩ tới điều gì đó hai cánh tay tinh tế không chống đỡ giường nữa mà ôm lấy cổ Thẩm Thời Trạm, hạ quyết tâm, lại gần ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói: "Ông xã
Truyện Vô Ý Tình Thâm - Chương 2. Sáu giờ sáng, hiếm thấy Thẩm Thời Trạm không dậy chạy bộ, hắn cúi đầu nhìn khuôn mặt ngủ đến đỏ bừng của Lạc Mân trong ngực, khóe miệng hơi cong lên.
Vô Ý Tình Thâm. Chương 1. Vô Ý Tình Thâm Chương 1. Chương trước Chương tiếp. Ngoài cửa sổ ánh mặt trời rực rỡ, trong phòng ngủ rộng rãi lại sớm bị tình dục bao phủ. Rèm cửa dày nặng ngăn cản toàn bộ ánh sáng bên ngoài, không hề mảy may tiết lộ cảnh "xuân" trong
Vô Ý Tình Thâm. Top Truyện Hay. Ngày Tháng All time. Xuyên vào tiểu thuyết dành cho nam. Ngôn Tình, Cổ Đại. 12 nữ thần. Truyện Khác, Huyền Huyễn.
Truyện Vô Ý Tình Thâm của tác giả Lạp Diện Yếu Gia Hương Thái. Thể loại: Sắc, Đam Mỹ, Sủng. Chương 3: Chương 3
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Tác giả Lạp Diện Yếu Gia Hương Thái Thể loại Bá đạo tổng tài công x mỹ mạo nhà giàu tiểu công tử thụ, cường công nhược thụ chỉ ở trước mặt công, ngốc bạch ngọt, H văn, HE Editor bưởi xanh wp tieuvandinh Tình trạng Hoàn 31 chương ———————– Văn án Lúc Thẩm Thời Trạm về đến nhà, Lạc Mân vẫn chưa tỉnh giấc, người giúp việc trong nhà đi qua đi lại, cũng rất ít phát ra tiếng động. Thẩm Thời Trạm tới phòng khách tắm rửa thay áo quần xong rồi mới lên lầu, Lạc Mân vẫn đang vùi mình vào ổ chăn mềm mại. Tình cảnh trên giường vẫn còn nguyên như lúc hắn đi, ngay cả tư thế ngủ Lạc Mân cũng chưa từng thay đổi, sau lưng và phía trước được Thẩm Thời Trạm chèn vào hai cái gối, giống như hắn đang nằm vòng tay ôm cậu. Thẩm Thời Trạm nghĩ thầm, may mắn là Lạc Mân vẫn chưa tỉnh, chứ nếu để cậu biết mình bị lừa như vậy thì chắc chắn lại muốn giận dỗi tới trưa. Có một lần Thẩm Thời Trạm cười Lạc Mân vì cậu ngủ thường hay dính người, Lạc Mân lập tức kháng nghị, tới giờ đi ngủ nói sao cũng không chịu nằm gần bên cạnh hắn. Thẩm Thời Trạm nhìn cậu tức giận, cảm thấy hơi buồn cười, cũng không ép buộc cậu, tùy ý cậu nằm ngủ cách xa hắn một cánh tay. Một lát sau khi tắt đèn, Thẩm Thời Trạm nhận thấy Lạc Mân nhẹ nhàng xích lại gần, dường như là đang chống người nhổm dậy, tỉ mỉ quan sát xem hắn đã ngủ hay chưa. Hơi thở ấm áp mang theo mùi thơm phả vào mặt làm Thẩm Thời Trạm rất muốn cười lên. Hắn liều mạng nhịn xuống, muốn nhìn thử xem rốt cuộc Lạc Mân muốn làm gì. Một lúc sau, Lạc Mân xác định Thẩm Thời Trạm đã ngủ, vì vậy cẩn cẩn thận thận nhấc một cánh tay của hắn lên, nằm xuống mặt đối mặt với hắn, đầu gối lên một cánh tay của hắn, cánh tay còn lại thì khoát lên lưng mình, thỏa mãn vùi đầu nằm gọn trong lòng hắn, chẳng mấy chốc đã ngủ thật say. Đáy lòng Thẩm Thời Trạm vì hành động của cậu mà trở nên mềm mại, cúi đầu hôn lên chòm tóc mái trên trán Lạc Mân, tựa cằm lên đỉnh đầu cậu, ôm chặt cậu vào lòng rồi cũng yên tâm chìm vào giấc ngủ. Sáng sớm hôm sau lúc Lạc Mân tỉnh lại, tất nhiên cậu sẽ không nhận mình làm chuyện này, lo lắng không yên mở miệng chặn họng hắn trước “Tối hôm qua anh đang ngủ mà còn xích lại gần ôm em, em sợ đánh thức anh nên mới không đẩy ra.” Nói xong lại kề sát vào Thẩm Thời Trạm hỏi hắn “Có phải anh rất thích em hay không? Không ôm em anh sẽ không ngủ được?” Link
Tác giả Lạp Diện Yếu Gia Hương TháiThể loại Truyện Sắc, Đam Mỹ, Truyện SủngNguồn thái FullSố chương 31Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trướcEditor bưởi xanhThể loại Bá đạo tổng tài công x mỹ mạo nhà giàu tiểu công tử thụ, cường công nhược thụ chỉ ở trước mặt công, ngốc bạch ngọt, H văn, HE
Thẩm Thời Trạm phát hiện Lạc Mân thất thần, thân dưới mang tính trừng phạt dùng sức thúc một cái, vừa vặn đâm vào điểm mẫn cảm của cậu, kéo theo một tiếng thở dốc ngọt ngào của người hồi thần, phát hiện Thẩm Thời Trạm bất mãn, giơ tay kéo thấp đầu hắn, liếm láp trên môi hắn ý tứ lấy lòng mười Thời Trạm được xoa dịu thành công, tay vỗ về chơi đùa trên eo Lạc Mân một đường đi lên, giữ cằm cậu hôn sâu. Hai cái lưỡi truy đuổi nô đùa, anh tới em lui, cuối cùng vẫn là Thẩm Thời hơn một bước, kéo lưỡi Lạc Mân vào trong miệng mình, ngậm lấy ra sức chơi Mân cũng vội vàng nghênh đón, ngửa đầu mặc hắn bắt nạt. Eo mềm tinh tế theo sự công kích của Thẩm Thời Trạm chậm rãi uốn éo. Phía sau bị đâm rút nhanh chóng làm cho miệng nhỏ không chịu nổi càng nhiệt tình hơn, Thẩm Thời Trạm lui ra ngoài, nó liền tầng tầng lớp lớp mút vào giữ lại, kéo vào trong, câu đến Thẩm Thời Trạm chỉ muốn dùng sức đâm xuyên bụng mềm của Lạc cậu câu dẫn có phần không chịu nổi, Thẩm Thời Trạm lại gần ghé vào tai cậu khàn khàn hỏi, “Bảo bối… Sao lại phóng đãng như vậy… Hả?”Hôm qua vừa gặp mặt, lúc mới đầu Lạc Mân cũng chỉ chủ động một chút. Lúc sau đao thật súng thật tiến lên, rất nhanh bắt đầu xấu hổ, chỉ biết ôm cổ Thẩm Thời Trạm khe khẽ thở dốc, không để ý bị tình dục mê hoặc, nghênh hợp mà nhiệt tình một chút, tự quậy mình đỏ cả mặt. Chỉ chốc lát sau, đã biết thành một con mèo nhỏ toàn thân ửng lòng cậu đau đớn, trong lúc Thẩm Thời Trạm tỉ mỉ hôn, nước mắt cuồn cuộn không ngừng từ khóe mắt chảy ra sau vào vành tai tóc mai. Thẩm Thời Trạm hôn cậu, cậu liền vươn tay ôm chặt, nước mắt rơi càng dữ Thời Trạm cho là cậu tình triều trào dâng, liếm hôn càng nhẹ nhàng hơn, tưa lưỡi hơi ram ráp đảo qua khóe mắt cậu, nước mắt nóng ấm bị cuốn vào trong thể nhỏ nhắn của Lạc Mân khóc đến run rẩy, Thẩm Thời Trạm vừa đau vừa thương, thân dưới không ngừng đâm vào, giọng điệu lại dịu dàng lưu luyến đến cực điểm, “Bảo bối… Bảo bối của anh…”Đôi tay to của hắn mang lực, xoa khắp người Lạc Mân. Hai người dán quá chặt, nhịp đập kịch liệt trong ngực mỗi người đều tựa như dần dần hòa làm một, “Mân Mân, nghe không… Ở đây,” hắn kéo tay Lạc Mân dán lên ngực mình, “Ở đây, chỉ có thể vì em, đập nhanh như vậy… bảo bối à…”Vừa nói, lại nhấp lấy môi lưỡi Lạc Mân, vội vàng hôn. Động tác quá kịch liệt, nước bọt không kịp nuốt tràn ra từ khóe miệng Lạc Mân, đổi lấy đâm chọc dữ dội hơn của Thẩm Thời Thời Trạm chỉ nói là Lạc Mân buồn vì mẹ nằm viện, trong lòng vui mừng, cậu còn không biết cha cậu làm ra chuyện hồ đồ, nếu không không biết đau lòng thế nào đây. Đến lúc đó, nhất định sẽ cảm thấy vô cùng có lỗi với mình, còn có thể khóc thút thít đỏ một đôi mắt xinh đẹp, phải dùng thời gian gian gấp đôi lúc bình thường mới dỗ như vậy, lại nhìn thấy người trước mắt khóc đến thật đáng thương, tim thẩm Thời Trạm không thể mềm hơn, chỉ có thể vừa làm cậu, vừa ôm tâm can bảo bối vào ngực dỗ.“Trạm… Trạm à…” Lạc Mân mang theo tiếng khóc mơ hồ đứt quãng gọi hắn, tim Thẩm Thời Trạm cũng muốn bị cậu vò nát, ngừng động tác, nhẹ nhàng lau nước mắt không ngừng trào ra của cậu, “Mân Mân, rốt cuộc là sao vậy, hửm?”Lạc Mân lắc đầu không nói lời nào, chỉ ưỡn eo từng cái một, đi cọ hắn rút ra, để phân thân ở miệng huyệt.“Làm em, nhanh một chút…”Thẩm Thời Trạm hỏi không ra, trong lòng đã mơ hồ cảm thấy không đúng, nhưng lạc Mân gấp gáp thúc giục, mắt thấy người lại muốn khóc dữ hơn, đành phải đâm mạnh vào, đâm đến mức cậu bắt đầu rên rỉ. Thầm nói đợi lát nữa nhất định hỏi rõ dục càng ngày càng mãnh liệt, Lạc Mân buông thả nghênh đón hắn, ngược lại không khóc sau đó, tay cậu vẫn một mực đặt trên ngực Thẩm Thời Trạm. Lúc Thẩm Thời Trạm nhắm mắt ưỡn eo bắn vào trong cơ thể, khiến cho toàn thân có sức lực, hôn muốn ghi nhớ tất cả dáng vẻ của Thẩm Thời Trạm. Lúc hắn kích động vì tình dục, hô hấp sẽ vô cùng thô nặng. Lúc hôn môi mình, mắt nhắm lại, lông mi thật dài sẽ nhẹ nhàng run rẩy. Mỗi lần mình chủ động ôm hắn, cũng sẽ được ôm lại chặt hơn. Vô luận là vì sao, chỉ cần mình khóc lên, Thẩm Thời Trạm đều sẽ có kiên nhẫn vô tận, cho đến khi dỗ được cậu mới muốn, rất muốn chỉ như vậy cùng hắn đi hết một không được.—Hiếm khi Lạc Mân tỉnh táo đến cuối cùng, Thẩm Thời Trạm muốn ôm cậu đi tắm, cậu lại vùi trong đệm giường mềm mại không chịu động. Liên tục ôm cổ Thẩm thời Trạm, chôn mặt bên cổ hắn chơi Thời Trạm theo cậu, ôm chặt người vào trong ngực, xoa xoa qua lại dọc sống lưng. Động tác lúc này không mang theo dục vọng, chỉ tràn đầy dịu dàng. Một lát sau, cuối cùng không nhịn được trầm thấp cười một tiếng, cằm cọ cọ tóc trên đầu Lạc Mân nói “Chớp mắt, lông mi cũng quét phải anh.”Vừa dứt lời, cũng cảm giác lông mi run mi dừng lại, hoàn toàn bất động. Lạc Mân không chịu nói chuyện với hắn, Thẩm Thời Trạm liền đùa cậu, “Không tắm rửa, Lạc Mân thối ai còn muốn? Bán năm xu có được không?”Đó là giọng điệu rất yêu mới có, vết chai ở lòng bàn tay hắn vỗ về sau lưng Lạc Mân hơi thô ráp, mang ấm áp trải qua da dẻ, mang theo cảm giác nhột nhột thật rõ. “Chỉ sợ năm xu cũng không ai muốn, vậy đành để anh người có lòng tốt này, thu lưu em thôi.”Bọn họ trần truồng kề sát, mỗi một chút biến hóa của Lạc Mân đều rõ ràng có thể kiểm tra được. Run rẩy cậu cực lực khống chế bị phát hiện, đợi Thẩm Thời Trạm nắm cằm cậu, lúc ép cậu ngẩng đầu lên, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt cuối cùng cũng lộ ra sơ hở, không thể giấu được nữa.“Thẩm Thời Trạm…” Lạc Mân tốn sức mà nuốt một chút, mới run giọng mở Thời Trạm lại không muốn nghe, hắn khom lưng, cúi đầu đối mặt với Lạc Mân, ngón cái lau đi nước mắt bên má cậu, cố tự trấn định nói “Không có chuyện gì, không có chuyện gì đâu, em đừng sợ.”Hắn không biết mình đang nói cái gì, chỉ có thể một lần lại một lần lặp lại “Đừng sợ, em đừng sợ.”Bầu không lần nữa rõ ràng, có điều những gì Lạc Mân muốn nói, không phải cái hắn muốn Mân đã ngừng khóc, đẩy tay hắn ra ngồi dậy, nhưng bởi vì ngồi dậy mạnh quá mềm nhũn một chút. Thẩm Thời Trạm vươn tay đỡ cậu, cũng bị né tránh. Chăn tản ra giữa eo hai người, dấu vết tình sự kịch liệt lưu lại không chỗ có thể trốn. Mảng lớn màu đỏ mới xuất hiện, là minh chứng vừa động tình, nơi bắt đầu ố vàng, còn lại là ký ức hôm như đặt trong qua khứ, cái này nên là thời gian ái muội sự tạm nghỉ, dè dặt Lạc Mân vứt bỏ trong vòng xoáy dục vọng kéo nhau trở lại, xấu hổ từ khóe mắt một đường đỏ đến sau tai. Thẩm Thời Trạm thỏa mãn, thì sẽ kéo người lên người mình vỗ về. Hoặc là có thể như thế này, kéo chăn trên người cậu, từng tấc da dẻ lưu luyến trong quá khứ, kiểm tra dấu vết mà hắn để lại. Bầu không khí kiều diễm, thậm chí còn hơn cả thời khắc hãm sâu trong tình luận thế nào, đều tuyệt sẽ không như bây khí lạnh như băng, vừa rồi lửa tình khô nóng cỡ nào, trước mắt lại thấu xương biết theo động tác của Lạc Mân hoàn toàn rời khỏi cơ thể hai người, cậu định thần, không nhìn Thẩm Thời Trạm, chỉ để ý run chân đứng trên mặt đất tìm quần áo của mình. Lúc khom lưng tìm quần, dịch đục Thẩm Thời Trạm mới vừa bắn vào, lẫn với dầu bôi trơn, theo chân uốn lượn chảy xuống. Lạc Mân cũng không biết gì, chỉ chết lặng mặc quần xong xuôi, Lạc Mân xoay người lại đã trấn định mặt cậu không biểu tình gì, Thẩm Thời Trạm nghe thấy cậu nói, “Chúng ta chia tay đi, Thẩm Thời Trạm.”
Đánh giá từ 5 lượt Tác phẩm đầu tiên mà tác giả Lạp Diện Yếu Gia Hương Thái vừa giới thiệu là một bộ truyện đam mỹ khá hay, vừa kết hợp cả sắc và sủng. Vô Ý Tình Thâm là câu chuyện kể về bá đạo tổng tài công và mỹ mạo nhà giàu tiểu công tử thụ, cường công nhược thụ, ngốc bạch ngọt, H văn, HE. Mời các bạn đón đoạnTừ buổi chiều…Lúc này Thẩm Thời Trạm mới nghĩ đến có một chút không bình hôm qua công ty không có việc gì, không cần tăng ca, hắn về nhà sớm hơn bình thường ba tiếng. Lúc vào trong nhà không nhìn thấy Lạc Mân mỗi ngày đứng ở cửa chờ hắn, hỏi quản gia mới biết, buổi trưa sau khi Lạc tiểu thiếu gia trở về từ Kim thị thì lên lầu, sau đó cũng không xuống hè, Lạc Mân ở nhà ngốc đến nhàm chán, có lúc buổi trưa sẽ đến công ty ăn cơm với Thẩm Thời ra trước kia Lạc Mân muốn theo Thẩm Thời Trạm đi làm, mà thông thường vào đêm hôm trước đều là Thẩm Thời Trạm chơi đùa người ta đến giữa trưa hôm sau không rời giường được. Lạc Mân cũng chỉ có thể suy nghĩ mơ hồ nhớ lại lúc mình đẩy cửa phòng ngủ ra, Lạc Mân giống như hoảng sợ, đôi mắt cũng hơi hồng Thời Trạm muốn hỏi, lại bị cậu bám dính thế là quên mất điều này.
Editor bưởi xanh Thể loại Bá đạo tổng tài công x mỹ mạo nhà giàu tiểu công tử thụ, cường công nhược thụ chỉ ở trước mặt công , ngốc bạch ngọt, H văn, HE
vô ý tình thâm