Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật TN 30-C: CẦN BIẾT SỰ THẬT VỀ BẢN THÂN Nguyễn Văn Mễn 2022-10-20T05:15:08-04:00 2022-10-20T05:15:08-04:00 1/ Bài đọc I : Is 63,16-17, 19, 64:2-7. 16 Quả chính Ngài là Cha chúng con! Chúng con không được ông Áp-ra-ham biết đến, không được ông Ít-ra-en nhìn nhận, còn Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài mới là Cha, là Đấng cứu chuộc chúng con: đó là danh Ngài từ muôn thuở. 17 Lạy ĐỨC CHÚA 29.11.2020. CHÚA NHẬT TUẦN 1 MÙA VỌNG – NĂM B. Mc 13,33-37. CANH THỨC “Người giữ cửa phải canh thức.” (Mc 13,34) Suy niệm: Truyện cổ Hy Lạp có kể chuyện người Hy Lạp, để chiếm thành Troa, dùng kế dâng cho vua thành ấy một con ngựa gỗ khổng lồ. Lời Chúa hôm nay nhắn nhủ chúng ta “Hãy tỉnh thức”. Tỉnh thức để nhận ra thánh ý Chúa qua mọi hoàn cảnh, biến cố cuộc sống và mau mắn thi hành thánh ý Ngài. Giờ đây, trong sự thức tỉnh nội tâm, chúng ta cùng hướng lòng lên Thiên Chúa để chúc tụng, cảm tạ và xin Chúa Nhật I Mùa Vọng – Năm B. Bậc lễ: Chúa Nhật. Màu phụng vụ: Tím. Nghe MP3: Dẫn vào Thánh Lễ. Anh chị em thân mến! Mùa Vọng là mùa chờ đón Chúa đến. Chúa sẽ đến nhưng không chắc ta có gặp được Người. Vì Người đến bất ngờ và rất âm thầm. Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. CHÚA NHẬT I MÙA VỌNG – NĂM B Is 63, 64,2b-7; 1Cr 1,3-9; Mc 13,33-37 29-11-2020 Cha Alexandre de Rhodes, tên Việt Nam là Đắc Lộ, sinh ngày 15-3-1591, tại Avignon, đất của Tòa Thánh. 18 tuổi, nghe tiếng Chúa gọi, ngài đi tu. Ngài xin vào dòng Tên, dòng truyền giáo, và được huấn luyện tại học viện Rôma. Phục sinh năm 1618, thụ phong linh mục, ngài được sai sang Nhật. Trước khi đi, ngài vào chầu Đức giáo hoàng Piô V. Ngài về Avignon giã từ gia đình bà con. Theo chế độ bảo trợ, cha qua Bồ Đào Nha xuống tầu. Ngày 4-4-1619 đoàn tầu ra khơi. Ngày 9-10-1619 tới Goa, Ấn Độ, cha chờ đợi tầu đi Áo Môn Ma-cao. Ngày 29-5-1623 cha tới Áo Môn. Tại đây cha học tiếng Nhật để chờ vào Nhật. Nhưng tình hình bắt đạo ngày gay gắt, bề trên sai cha sang Trung quốc, nhưng không thành, vì Trung Hoa cũng cấm đạo. Khi sắc lệnh bắt đạo năm 1614 ban ra, một số người Công giáo Nhật trốn sang Hội An. Năm 1615 các cha dòng Tên ở Áo Môn tới Hội An để giúp đỡ…Thấy người Việt dễ thương, các cha gieo hạt giống Tin Mừng. Hạt giống trổ bông đầy cánh đồng Hội An, Qui Nhơn và Huế. Bề trên sai Cha Đắc Lộ đến gặt hái. Ngày 27-12-1624 cha tới Hội An. Cha ở Phước Kiều học tiếng Việt với cha Pina. Cha thú nhận “Khi mới đến xứ Nam, nghe dân bản xứ nói chuyện, nhất là phụ nữ, tôi có cảm tưởng nghe chim hót. Lúc đầu tôi ngã lòng tưởng không thể nào học được tiếng nói của họ”. Cha cũng được một cậu bé, quê Cây Trâm, Tam Kỳ giúp. Cha kể “Chỉ trong vòng 3 tuần lễ, chú bé đã dạy tôi học biết tất cả các cung giọng khác nhau của tiếng Việt và cách thức phát âm của từng chữ. Cậu không hề có một kiến thức gì về ngôn ngữ châu Âu, thế mà, cũng trong vòng 3 tuần lễ này, cậu đã có thể hiểu được tất cả những gì tôi muốn diễn tả và muốn nói với cậu. Đồng thời, cậu học đọc, học viết tiếng Latinh và đã có thể giúp lễ. Tôi hết sức ngạc nhiên trước trí khôn minh mẫn và trí nhớ dẻo dai của cậu. Sau đó, cậu trở thành thầy giảng giúp việc các cha truyền giáo và là một dụng cụ tông đồ hữu hiệu trong việc loan báo Tin Mừng nơi quê hương Việt Nam thân yêu của thầy và nơi Vương quốc Lào láng giềng” Google, cha Đắc Lộ. Cha Đắc Lộ nói sỏi tiếng Việt, được bề trên sai ra Miền Bắc giảng đạo. Ngày 19-3-1627 cha tới Cửa Bạng, Thanh Hóa. Ngày 2-7-1627 cha đặt chân lên Kẻ Chợ Hà Nội. Công chúa Catarina, chị chúa Trịnh Tráng, là một trong những người đầu tiên theo đạo. Cha Nguyễn Hồng kể “Không những nhiệt thành truyền đạo trong phủ chúa, bà còn đem tài văn chương ra phụng sự Giáo Hội. Bà đặt thành thơ văn tất cả lịch sử đạo Công Giáo bắt đầu từ tạo thiên lập địa cho đến Chúa xuống thế làm người, đời sống, cuộc tử nạn, phục sinh và lên trời…Còn phụ thêm chuyện chúng tôi đến xứ Đông Kinh và công cuộc truyền giáo ở đó’”. Lich Sử Truyền Giáo Ở Việt Nam, tập I, trang 118. Cha Bùi Đức Sinh kể “Phu nhân quan trấn Kẻ Đông Hải Dương, tên thánh là Anna, đã đưa nhiều người trong vùng vào đạo, xây nhiều nhà nguyện cho những họ đạo. Có nhiều dịp lên kinh đô thay chồng, bà thường đem theo nhiều tân tòng đến xin các cha rửa tội” Giáo Hội Công Giáo Ở Việt Nam, tập I, trang 144. Cha Nguyễn Hồng viết “Cha Đắc Lộ công nhận rằng điều làm tôi cảm động hơn hết là thấy ở xứ đó bao nhiêu người Công Giáo là bấy nhiêu thiên thần và ơn phép rửa tội đã ban cho họ một tinh thần mà chúng ta gặp thấy ở các Tông Đồ và các Thánh Tử Đạo của Giáo Hội tiên khởi. Họ có một đức tin sâu xa vững mạnh, không có gì có thể nhổ khỏi lòng họ…Có những người ở xa 15 ngày đường đến để được xưng tội rước lễ. Còn những người ở xa nhà thờ không quá năm hay sáu dặm đường thì không bao giờ chịu mất các ngày lễ buộc. Họ đến từ chiều hôm trước và ở mãi đến hôm sau khi dự hết các nghi lễ rồi mới trở về, nghĩa là gần lúc chiều tà. Suốt cả ngày hôm đó, họ ở nhà thờ quì gối chắp tay cầu nguyện, khiêm nhượng sốt sắng hết sức. Thấy họ như thế tôi cảm động đến rơi lệ…Mỗi người thường đeo hai Thánh Giá, một ở ngực, một ở cổ tay. Họ bảo rằng Thánh Giá ở ngực là khiên mộc bảo vệ, còn Thánh Giá ở cổ tay là kiếm để đánh đuổi kẻ thù. Sáng nào cũng như sáng nào, họ nguyện kinh nửa giờ, và nhiều người còn nguyện ngắm các mầu nhiệm trong đạo…Họ dọn mình xưng tội rước lễ cẩn thận sốt sắng…Trước khi chịu lễ họ ăn chay đánh tội… Khi xưng tội, nếu chẳng may vì yếu đuối sa ngã một lỗi nặng thì ăn năn khóc lóc hết lòng sđd, trang 122-123. Cha Nguyễn Hồng kể về việc phụng vụ cha Đắc Lộ tổ chức như sau “Ngày Chúa Giáng Sinh, cha cho soạn nhiều ca vãn để giáo dân cùng nhau hát trước lễ Nửa Đêm. Trước Chúa Hài đồng, cha giảng về mầu nhiệm Chúa đến cứu chuộc. Sau đó mọi người quì xuống bái lạy Chúa. “Ba Ngày Năm Mới, cha hiến dâng để tôn kính Thiên Chúa Ba Ngôi. Mồng một kính Chúa Cha, Đấng dựng nên và quan phòng vũ trụ. Mồng hai kính Chúa Con xuống thế làm người, chuộc tội cho nhân loại. Mồng ba kính Chúa Thánh Thần, Đấng thánh hóa… Cây nêu được thay thế bằng cây Thánh Giá” “Lễ Nến, ngày Đức Mẹ dâng mình vào Đền Thánh, cũng như lễ Lá, là hai ngày giáo dân nô nức đến nhà thờ xin làm phép nến và lá…Tục dùng lá dừa thay lá ô-liu các cha dòng Tên khởi xướng ngay từ đầu”… “Tuần Thánh cha Đắc Lộ lập ra Ngắm 15 Sự Thương Khó” sđd, trang 124. Cha Bùi Đức Sinh kể “Một hoạn quan có lẽ do một vương phi quyền thế sai đến dọa nạt các cha, nói là được chúa Trịnh sai đi để chuyển đến hai cha cha Đắc Lộ và cha Marquez, những lời sau đây Hỡi các Tây dương đạo trưởng, sao các ngươi lại đem đến trong nước ta một đạo trái với tục đa thê? Các ngươi chỉ cho phép các thần dân của ta được có một vợ một chồng, khi mà ta muốn có nhiều tôi trung. Từ nay ta cấm các ngươi không được truyền đạo sai trái đó nữa. Nếu bất tuân lệnh ta, thì các ngươi phải biết rằng mất đầu thì chân không thể đứng vững, nghĩa là ta sẽ loại trừ căn nguyên cái xấu ra khỏi nước này” BĐS, sđd, trang 141. Cha Nguyễn Hồng kể “Năm 1629, mùa gió đã bắt đầu, mà vẫn không thấy tầu buôn ở Áo Môn đến. Qua tháng 2, tháng 3, Trịnh Tráng cho người đến bảo các cha biết nhà chúa sẽ cho thuyền chở các cha vào Nam để kịp gặp tầu buôn về Áo Môn. Ngày lên đường, Trịnh Tráng sai quan đem đến cho hai cha 20 tiền vàng và 1 tấm vải quí. Các cha xin cho được gặp nhà chúa, vịn cớ để cám ơn tất cả những ân huệ trong 2 năm qua, hy vọng có thể rút lại lệnh trên, nhưng các quan không cho và yêu cầu các cha xuống thuyền đã đợi sẵn ở bến. Giáo dân đứng chật hai bên bờ, khóc lóc buồn bã. Cụ nghè Gioakim tuổi đã 70, trước là quan đại thần trong triều, cũng có mặt. Cụ mặc áo thụng xanh, tiễn các cha ra tận bến. Trước khi chia tay, cụ phục lạy các cha 4 lạy, dù các cha hết sức từ chối. Mấy lời khuyên răn từ giã cuối cùng, con thuyền xa bến, giữa những tiếng khóc của giáo dân. Lúc đó là cuối tháng 3 năm 1629” sđd trang 134. Cha Đắc Lộ về Áo Môn dạy học 10 năm, sau đó cha trở lại Đàng Trong 4 lần. Vào lần thứ 4 cha bị bắt. Cha Nguyễn Hồng kể “Sau lễ Phục Sinh ở Quảng Nam có lẽ ở Phước Kiều, cha trở lại Hội An để lên kinh đô thăm giáo dân, nhất là bà Minh Đức. Vì một câu nói của chúa thượng, con của bà là ông Hoàng Khê đã triệt hạ ngôi nhà nguyện rộng rãi đẹp đẽ của bà. Bà buồn phiền suốt một tuần lễ, đi đây đó mà vẫn không khuây khỏa. Vì dè giữ, nên cha không dám lên phủ chúa, ngừng lại ở một phố nhỏ gần dinh phủ. Nghe tin cha tới, bà liền xuống gặp cha. Bỏ khu phủ chúa, cha định ngược lên phía Bắc để thăm các họ đạo ở vùng Quảng Bình, Quảng Trị. Ba ngày trước lễ Thánh Linh, cha lên đường cùng với 8 thầy giảng. Thuyền gặp gió tiến rất nhanh, chẳng may giữa đường gặp ba chiến thuyền đi tuần bắt giữ lại. Chúa thượng tuyên án cha phải bị xử tử. Vị đại thần trước đây là thầy dạy của chúa can ngăn…Chúa Nguyễn tha, nhưng bắt phải ra khỏi nước…Quan trấn Quảng Nam, người đã ra lệnh xử tử thầy Anrê-Phú Yên, được chúa Nguyễn sai giải cha vào Hội An để đưa xuống tầu người Bồ về Áo Môn. Cha bị giữ ở một gia đình người Nhật. Đêm ngày có lính gác, không ai được đến thăm. Nhưng ông Phanxicô, tên thánh người lái buôn Nhật, đã tìm cho cha một phương thế để cha gặp giáo dân. Ở bên cạnh có một nhà Công Giáo. Giáo dân bí mật đến hội họp tại đó. Ban đêm chờ cho lính canh ngủ, ông Phanxicô bắc thang cho cha trèo qua cửa sổ sang nhà bên để gặp giáo dân rửa tội, giải tội và giảng dạy. Độ 2 giờ sáng, dâng lễ rồi, lại bí mật trở về. Cứ như thế trong 22 ngày bị giam ở Hội An, cha đã rửa tội được 92 người. Ngày 7-3-1645 cha vĩnh biệt Việt Nam sđd trang 194-198. Cha Đắc Lộ rời Việt Nam trở về Áo Môn, rồi về Rôma. Cha Bùi Đức Sinh kể “Lòng cha vẫn hướng về xứ truyền giáo này. Cha đi Rôma bái yết Đức Thánh Cha Innôxentê, trình bày tình hình các xứ truyền giáo Đông phương, xin Đức Thánh Cha đặt mấy vị giám mục và đào tạo hàng giáo sĩ bản quốc…Đức thánh cha muốn cử cha làm giám mục, song cha khiêm nhường từ chối. Cha lên đường đi Ba Tư truyền giáo 6 năm nữa, cho tới khi từ trần tại Ispahan ngày 16-11-1660 sđd, tập I, trang 221. Nhìn lại cuộc đời cha Đắc Lộ và giáo dân Việt Nam tiên khởi, chúng ta thấy lòng ao ước Chúa của các ngài nồng nàn biết bao. Các ngài đã sống hết tinh thần Mùa Vọng mà Lời Chúa thánh lễ hôm nay kêu mời. Bài đọc 1 Bđ1 đọc sách ngôn sứ I-sai-a. Isaia nghĩa là “ơn cứu độ của Thiên Chúa” hay “Thiên Chúa là ơn cứu độ”. Sách của nhóm CGKPV viết về đoạn sách chúng ta đọc “Phần này tiếp tục cho tới hết 64,2 nói lên ước vọng sâu thẳm của đoàn dân đang ngóng chờ Thiên Chúa can thiệp. Lời cầu xin này sẽ được đáp nhận khi Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người trong mầu nhiệm nhập thể 3,,13 và ở hai nơi Mc đã dùng đúng chữ xé’ Mc 3,10 và 15,38”Các Sách Ngôn Sứ, trang 209. Bài Tin Mừng BTM thánh lễ hôm nay được Đức Giáo Hoàng Phanxicô suy niệm trong giờ Truyền Tin ngày 3-12-2017 như sau “ Ngày hôm nay, chúng ta bắt đầu con đường Mùa Vọng và con đường này sẽ lên đến đỉnh diểm trong lễ Giáng Sinh. Chúa ban cho chúng ta Mùa Vọng để đón tiếp Chúa là Đấng đang đi đến gặp gỡ chúng ta, cũng là để kiểm tra lòng chúng ta ao ước Thiên Chúa, để nhìn ra phía trước, và để chuẩn bị tâm hồn chúng ta đi đón Đức Kitô lại đến trong vinh quang. Người sẽ lại đến với chúng ta trong lễ Giáng Sinh, khi chúng ta tưởng niệm sự kiện Người đến trong lịch sử, trong sự khiêm nhường của kiếp nhân sinh, nhưng Người cũng đến trong tâm hồn chúng ta, cứ mỗi lần chúng ta sẵn sàng đón tiếp Người, và Người sẽ lại đến vào ngày chấm tận thời gian, để xét xử kẻ sống kẻ chết. Chính vì thế, chúng ta phải luôn tỉnh thức và chờ đợi Chúa đến với niềm hy vọng sẽ gặp được Người. Phụng vụ ngày hôm nay chính là để dẫn đưa chúng ta vào trong chủ đề gợi cảm nói lên sự tỉnh thức và trông đợi này. Người tỉnh thức, người đón nhận lời mời gọi chăm chú theo dõi, nghĩa là không để cho giấc ngủ thất vọng, giấc ngủ không còn hy vọng, giấc ngủ không còn cậy trông đè nặng con người mình, và đồng thời cũng là người đẩy lui lời mời mọc của vô số những phù hoa giả dối đầy ứ trên thế gian này, và đằng sau những phù hoa ấy, đôi khi người ta hy sinh cả thời giờ và sự thanh thản của cuộc sống cá nhân và gia đình mình… GB Lê Văn Lộc chuyển ngữ, Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Trọng Năm B, trang Bài đọc 2 Bđ2 đọc thư thứ nhất của thánh Phao-lô gửi cộng đoàn Cô-rin-tô ở Hy-lạp. Nhóm CGKPV giới thiệu cộng đoàn như sau “Giáo đoàn Cô-rin-tô được thánh Phao-lô thành lập trong chuyến đi truyền giáo lần thứ hai. Thánh nhân đã ở lại đó hơn 18 tháng từ cuối năm 50 đến giữa năm 52 Cv 18,1-8. Theo cách hoạt động thông thường của ngài ở các trung tâm lớn, thánh Phao-lô muốn gieo hạt giống đức tin tại cửa khẩu sầm uất nổi danh này, mong hạt giống ấy sinh hoa kết trái 2Cr 1,1-9,2. Quả thật, ngài đã gây dựng một cộng đoàn vững mạnh. Nhưng thành phố lớn này là một trung tâm văn hóa Hy-lạp, là giao điểm của nhiều trào lưu tư tưởng và tôn giáo khác nhau, với một nhịp sống xô bồ ai cũng biết tiếng…Điều này ảnh hưởng đến tinh thần của giáo đoàn các tín hữu thật sốt sắng, nhưng lại bị nhịp sống vô đạo vô luân bên ngoài đe dọa. Đức tin Ki-tô-giáo còn non trẻ tiếp xúc với một thành phố như thế quả là một sự kiện đặt ra nhiều vấn đề tế nhị cho người bổn đạo mới Tân Ước, 1994, trang 657. Dẫu môi trường xã hội “xô bồ”, “vô đạo, vô luân”, cộng đoàn Cô-rin-tô “không thiếu một ân huệ nào, trong lúc mong đợi ngày Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta mặc khải vinh quang của Người” 1,7. Vì thế, thánh Phao-lô sung sướng viết “Tôi hằng cảm tạ Thiên Chúa của tôi vì anh em, về ân huệ Người đã ban cho anh em nơi Đức Giê-su Ki-tô” 1,4. Lạy Mẹ Trà Kiệu mến yêu, xin Mẹ giúp chúng con noi gương cha ông tổ tiên chúng con sống Mùa Vọng sốt sắng, để đón mừng Lễ Chúa Giáng Sinh. Linh mục Giuse Nguyễn Trung Thành Bậc lễ Chúa Nhật Màu phụng vụ TímNghe MP3 Dẫn vào Thánh LễAnh chị em thân mến! Chúa Nhật I Mùa Vọng mở đầu năm Phụng Vụ mới. “Mùa Vọng có hai đặc tính vừa là mùa chuẩn bị mừng lễ trọng Giáng Sinh, trong lễ này kính nhớ việc Con Thiên Chúa đến lần thứ nhất với loài người; vừa là mùa mà qua việc kính nhớ này, các tín hữu hướng lòng trông đợi Chúa Kitô đến lần thứ hai trong ngày tận thế. Vì hai lý do này Mùa Vọng được coi như mùa sốt sáng và hân hoan mong đợi Bắt đầu với Mùa Vọng là thời gian đặc biệt trông chờ Chúa đến, Hội Thánh dùng Lời Chúa để mời gọi mọi người tín hữu hãy tỉnh thức và cầu nguyện, hãy tấn tới hơn trong đời sống đức tin, cậy, mến để chờ đón ngày Chúa Kitô lại đến trong vinh mong đợi chỉ có ý nghĩa và giá trị thật sự, khi chúng ta biết nghe lời Hội Thánh mời gọi thống hối ăn năn mọi tội lỗi và lỡ lầm. Vì thế, chúng ta hãy cùng nhau xin Chúa tha thứ cho chúng ta và chính chúng ta cũng biết tha thứ cho nhau, để thánh lễ chúng ta sắp cử hành được Chúa vui nhập lễLạy Chúa, con vươn linh hồn lên tới Chúa, con tin cậy vào Chúa, xin đừng để con tủi hổ. Xin đừng để quân thù hoan hỉ về con, vì tất cả những ai trông cậy Chúa, sẽ chẳng hổ đọc Kinh Vinh DanhLời nguyện nhập lễLạy Chúa Cha toàn năng, xin cho đoàn tín hữu chúng con hằng quyết tâm làm việc thiện, để đón chào Con Chúa đang ngự đến xét xử trần gian. Nhờ đó, chúng con sẽ được Người cho ở bên hữu, và gọi vào hưởng phúc Nước Trời. Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn ọc I Gr 33, 14-16“Ta sẽ làm nảy sinh cho avít một chồi công chính”.Trích sách Tiên tri lời Chúa phán ã đến ngày Ta sẽ thực hiện tin mừng Ta loan báo về nhà Israel và nhà Giuđa. Trong những ngày đó và trong thời gian đó, Ta sẽ làm nảy sinh cho avít một chồi công chính, Ngài sẽ xét xử và thi hành công lý trong xứ sở. Trong những ngày đó, Giuđa sẽ được cứu thoát, Giêrusalem sẽ sống yên ổn. Và đây là tên người ta sẽ gọi Ngài “Thiên Chúa, ấng Công Chính của chúng tôi”.ó là lời Ca Tv 24, 4bc-5ab. 8-9. 10 và 14áp Lạy Chúa, con vươn linh hồn lên tới Chúa c. 1b.Xướng Lạy Chúa, xin chỉ cho con đường đi của Chúa; xin dạy bảo con về lối bước của Ngài. Xin hướng dẫn con trong chân lý và dạy bảo con, vì Chúa là Thiên Chúa cứu độ con. Xướng Chúa nhân hậu và công minh, vì thế Ngài sẽ dạy cho tội nhân hay đường lối. Ngài hướng dẫn kẻ khiêm cung trong đức công minh, dạy bảo người khiêm cung đường lối của Ngài. Xướng Tất cả đường nẻo Chúa là ân sủng và trung thành, dành cho những ai giữ minh ước và điều răn Chúa. Chúa thân mật với những ai tôn sợ Chúa, và tỏ cho họ biết lời minh ước của Ngài. Bài ọc II 1 Tx 3, 12 – 4, 2“Xin Chúa làm cho lòng anh em nên dũng cảm khi Chúa Kitô đến”.Trích thư thứ I của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu em thân mến, xin Chúa gia tăng và ban cho anh em tràn đầy lòng thương yêu nhau, và thương yêu mọi người như chúng tôi đối với anh em, để lòng anh em được bền vững trên đường thánh thiện, không có gì đáng trách trước mặt Thiên Chúa là Cha chúng ta, trong ngày ức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ngự đến cùng với tất cả các Thánh. em thân mến, ngoài ra, tôi còn van nài anh em trong Chúa Giêsu điều này, là như anh em được chúng tôi bảo cho biết phải sống thế nào cho đẹp lòng Chúa, anh em đang sống như vậy, xin anh em cứ tiến thêm nữa. Vì anh em biết rõ huấn thị chúng tôi nhân danh Chúa Giêsu đã ban cho anh là lời Tv 84, 8Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con, và ban ơn cứu rỗi cho chúng con. – Âm Lc 21, 25-28, 34-36“Giờ cứu rỗi các con đã gần đến”.Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng “Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần con hãy giữ mình, kẻo lòng các con ra nặng nề, vì chè chén say sưa và lo lắng việc đời, mà ngày đó thình lình đến với các con, như chiếc lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất. Vậy các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể thoát khỏi những việc sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người!”ó là lời nguyện tín hữuChủ tế Anh chị em thân mến! Chúa Giêsu mời gọi chúng ta tỉnh thức, tức là Ngài muốn chúng ta phải sốt sáng luôn trong mọi hoàn cảnh và tình huống, nhất là tỉnh thức trong cầu nguyện. Vậy chúng ta hãy thân thưa với “Ngài sẽ xét xử và thi hành công lý trong xứ sở”.- Xin Thần Trí khôn ngoan hướng dẫn các vị chù chăn trong Hội Thánh, để các ngài luôn trình bày cho thế giới sứ điệp cứu rỗi của một Thiên Chúa giầu lòng xót “Xin Chúa làm cho lòng anh em nên dũng cảm khi Chúa Kitô đến“.- Xin tình yêu Chúa Kitô hun đúc tâm tình các tín hữu, để khi chuẩn bị mừng lễ Giáng Sinh, họ cũng biết giữ tâm hồn tránh xa tội lỗi và sống đời hoàn “Các con hãy tĩnh thức và cầu nguyện luôn”.– Xin cho tội nhân ý thức họ có trách nhiệm lo cho ơn cứu độ của mình, để họ biết cố gắng hoán cải đời sống và chu toàn những điều kiện để được ơn đó.“Các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ”.- Xin Chúa cho mọi người trong giáo xứ chúng ta được sự bình tĩnh thay vì khiếp đảm thất vọng nhờ đó, họ dễ dàng nhận ra thời giờ Chúa đến viếng tế Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn nhớ trách nhiệm phải sống gắn bó với Chúa, biết tìm gặp Chúa trong mọi biến cố cuộc đời, để lần Chúa viếng thăm không phải là phút giây ngỡ ngàng, nhưng là giờ ân phúc và cứu rỗi cho chúng con. Chúa hằng sống và hiển trị muôn nguyện tiến lễLạy Chúa, đây là bánh rượu chúng con đã chọn lựa trong muôn vàn phúc lộc chính Chúa đã thương ban. Cúi xin Chúa vui lòng chấp nhận, và làm cho Thánh Lễ tạ ơn giờ đây chúng con dâng tiến, trở nên bảo chứng ơn cứu độ muôn đời cho chúng con. Chúng con cầu xin…Lời tiền tụng mùa vọng ICa hiệp lễChúa sẽ ban cho mọi điều thiên hảo, và Đất Nước chúng con sẽ sinh bông nguyện hiệp lễLạy Chúa, Chúa đã dùng bí tích Thánh Thể để dạy chúng con là những kẻ lữ hành dưới thế biết mến yêu và gắn bó với những thực tại bền vững trên trời. Xin cho bí tích chúng con vừa cử hành đem lại cho chúng con muôn vàn ân sủng. Chúng con cầu xin…Suy niệmVà ở cùng chúng ta! – Chúa nhật I Mùa Vọng – Năm C- Đức TGM Giuse Vũ Văn ThiênSống Mùa Vọng – Chúa Nhật I Mùa Vọng – Năm C- Lm. Antôn Nguyễn Văn ĐộNhững tai biến vũ trụ khi con người đến – Chúa Nhật 1 Mùa Vọng – Năm C – GHHV Pio X Đà LạtSuy niệm chú giải Lời Chúa – Chúa Nhật I Mùa Vọng – Năm C – Lm. Inhaxio Hồ ThôngMở cửa tâm hồn đón Chúa đến – Chúa Nhật I Mùa Vọng – Năm C – Lm. Antôn Nguyễn Văn ĐộNgẩng đầu lên – Chúa Nhật I Mùa Vọng Năm C – Lm. Giuse Nguyễn Hữu AnCác bài suy niệm Chúa nhật I Mùa Vọng – Năm C 1Các bài suy niệm CHÚA NHẬT 1 MÙA VỌNG- C 2 Post Views Is 63, 64,2b-7; 1 Cr 1,3-9; Mc 13,33-37 TRÔNG CHỜ CHÚA “Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức, vì anh em không biết khi nào thời ấy đến”. Mc 13,37 I. CÁC BÀI ĐỌC Khởi đầu Mùa Vọng, Hội Thánh nhắc nhở con cái mình sống trong sự đợi chờ. Trong bối cảnh phục hưng đất nước và tôn giáo sau lưu đày, dân Do Thái tha thiết chờ mong Thiên Chúa “xé trời ngự xuống” mà hiện diện giữa dân Người để cứu độ họ bài đọc 1. Trong khi chờ đợi Chúa Giêsu đến lần thứ hai, các tín hữu Côrintô được nhắc nhớ về những ân huệ mà Thiên Chúa đã ban cho họ, giúp họ kiên vững cho đến cùng bài đọc 2. Thái độ phù hợp nhất trong khi trông chờ Chúa Kitô quang lâm là sống tinh thần tỉnh thức bài Tin Mừng. 1. Bài đọc 1 Ngôn sứ Isaia đệ tam, trong bối cảnh khôi phục đất nước và tôn giáo sau lưu đày, đã tha thiết nài xin Thiên Chúa “xé trời mà ngự xuống” 63,19b, vì tình thương mà mau trở lại với dân Ngài 63,17b. Một đàng, ngôn sứ thay mặt dân Chúa mà thừa nhận rằng họ không thể hiểu tại sao Thiên Chúa lại để họ “lạc xa đường lối Ngài”, lại để họ “lòng ra chai đá, chẳng còn biết kính sợ Ngài” 63,17a. Một khi xa rời Thiên Chúa, dân Chúa “như người nhiễm uế”, “mọi việc lành khác nào chiếc áo dơ”; họ trở nên “héo tàn như lá úa”, và tội ác đã phạm tựa cơn gió cuốn họ đi 64,5. Trong hoàn cảnh bi đát đó, “không có ai cầu khẩn danh Chúa, cũng chẳng ai tỉnh dậy mà níu lấy Ngài”. Một khi Thiên Chúa ngoảnh mặt không nhìn đến, tội ác của dân Chúa mặc sức hành hạ họ 64,6. Đàng khác, ngôn sứ nhìn nhận Thiên Chúa mới thật là Cha, là Đấng cứu độ 63,16b, Đấng dựng nên dân Ngài như người thợ gốm dùng tay mà nặn nên họ từ đất sét 64,7. Là Đấng thưởng phạt công minh, Thiên Chúa cứu thoát những ai đi theo đường lối của Ngài 64,4b, Đấng “lấy làm vui” khi “gặp kẻ sống đời công chính”, nhưng lại tỏ ra “phẫn nộ vì tội lỗi” 64,4a. Khi nhìn nhận Thiên Chúa là Cha, Đấng sáng tạo và cứu chuộc, Đấng thưởng phạt công minh, ngôn sứ mở ra viễn ảnh về sự trở lại của Thiên Chúa trong đời sống của dân Chúa. Như vậy, một đàng ngôn sứ Isaia đệ tam đại diện cho dân Chúa nhìn nhận những lỗi lầm của họ, những lầm lỗi đã đẩy họ xa rời Thiên Chúa và phải chịu cảnh héo tàn, đau khổ; đàng khác, ngôn sứ cũng mở ra niềm hy vọng lớn lao khi nhìn nhận Thiên Chúa là Cha, Đấng sáng tạo và cứu độ, và xin Ngài vì tình thương “xé trời mà ngự xuống” để cứu độ họ. 2. Bài đọc 2 Thánh Phaolô nhắc nhớ các tín hữu Côrintô về ân huệ lớn lao mà Thiên Chúa ban cho họ, đồng thời mời gọi họ hãy nhận ra và nắm chắc ân huệ ấy trong khi chờ đợi Đức Kitô trở lại trong ngày quang lâm. Trước hết, thánh Phaolô thay lời cho các tín hữu Côrintô cảm tạ Thiên Chúa vì ân huệ Người đã ban trong Đức Giêsu Kitô 1 Cr 1,4. Quả vậy, trong Đức Giêsu Kitô, các tín hữu “được trở nên phong phú về mọi phương diện, về mọi lời nói và sự hiểu biết” x. 1 Cr 1,5. Lời nói ơn tiên tri và sự hiểu biết ơn hiểu biết là hai đặc sủng được ban cho các tín hữu trong cộng đoàn Côrintô x. 12,8; 13,1-2; 2 Cr 8,7; 11,6. Sử dụng hai đặc sủng này cách đúng đắn và phù hợp làm cho đời sống cộng đoàn và các thành viên cộng đoàn thêm phong phú, sự phong phú do ân huệ Chúa ban và do cách mà các Kitô hữu sử dụng các ân huệ ấy. Sau nữa, nhờ đón nhận “lời chứng về Đức Kitô” 1 Cr 1,6, nghĩa là đón nhận Tin Mừng về Người, các tín hữu được kiên vững, “nên vững chắc đến cùng” đến nỗi không ai có thể trách móc được điều gì trong ngày Đức Kitô quang lâm 1 Cr 1,7-8. Thật vậy, qua việc đón nhận Tin Mừng, các tín hữu được Thiên Chúa mời gọi đến hiệp thông với Con của Người là Đức Giêsu Kitô 1 Cr 1,9, nghĩa là được kết hợp mật thiết với Đức Kitô, được thông phần sự sống của Người nhờ bí tích Thánh Thể x. 1 Cr 10,16-17. Chính sức sống của Thánh Thể sẽ nuôi dưỡng và làm cho các Kitô hữu kiên vững cho đến khi Đức Kitô trở lại trong ngày quang lâm. 3. Bài Tin Mừng Cuối bài giảng về cánh chung chương 13, tác giả Máccô dùng ngôn ngữ của ngôn sứ Đanien Đn 7,13-14 mà trình bày về ngày quang lâm và nhấn mạnh tầm quan trọng của sự tỉnh thức. Trước hết, Chúa Giêsu nhắc nhở các môn đệ hãy tỉnh thức. Vì không ai biết ngày Chúa đến, “ngay cả các thiên sứ trên trời hay người Con cũng không” Mc 13,32, nên cách thích hợp nhất để chờ ngày Chúa đến là luôn tỉnh thức, nghĩa là, ý thức ngày đó có thể xảy ra bất cứ khi nào và cố gắng sống làm sao để không bị bất ngờ. Khi Chúa đến, Người sẽ xét xử và thưởng phạt theo cách sống của người môn đệ, nên tỉnh thức là luôn sống tích cực để được ân thưởng. Thêm nữa, tỉnh thức không phải là sự chờ đợi cách thụ động mà là chủ động trong việc chu toàn trách nhiệm được giao phó. Dụ ngôn ông chủ đi xa, để lại nhà và trao quyền cho các đầy tớ của mình mỗi người một việc cho thấy ý nghĩa tích cực của sự tỉnh thức. Tỉnh thức cách chủ động là ý thức về bổn phận được giao phó và dù ông chủ đi xa thì người đầy tớ vẫn lo chu toàn phận vụ của mình; nhờ vậy, bất cứ khi nào ông chủ về, dù “lúc chập tối hay nửa đêm, gà gáy hay tảng sáng”, người đầy tớ đều có thể sẵn sàng giải trình cho ông chủ về những việc mình được giao phó. Sau cùng, thái độ tỉnh thức không chỉ cần thiết cho các môn đệ Chúa Giêsu mà cho hết thảy mọi người x. Mc 13,37. Thái độ tỉnh thức cách chủ động không chỉ là đòi hỏi dành riêng cho các môn đệ mà cho hết thảy mọi người tin. Mỗi người, tùy theo ơn gọi và khả năng của mình, đều được Chúa trao cho những trách nhiệm khác nhau, nên sống tinh thần tỉnh thức nơi mỗi người cũng khác nhau. Lời Chúa mời gọi mỗi người sống làm sao để ngày Chúa đến là ngày của hân hoan, của phúc lành, của ân thưởng, của hy vọng tràn đầy. II. GỢI Ý ÁP DỤNG 1/ Ngôn sứ Isaia đệ tam đại diện cho dân Chúa nhìn nhận những lỗi lầm của họ, những lầm lỗi đã đẩy họ xa rời Thiên Chúa và phải chịu cảnh héo tàn, đau khổ. Hơn nữa, ngôn sứ cũng mở ra niềm hy vọng lớn lao khi nhìn nhận Thiên Chúa là Cha, Đấng sáng tạo và cứu chuộc của dân, đồng thời xin Ngài vì tình thương “xé trời mà ngự xuống” để cứu độ họ. Nhìn nhận thân phận con người bất toàn, tội lỗi trước tình thương của Thiên Chúa là khởi đầu của một sự đổi mới dẫn đến ơn cứu độ. Mọi Kitô hữu đều được mời gọi bước vào hành trình cứu độ đó nhờ Đức Kitô. 2/ Thánh Phaolô nhắc nhớ các tín hữu Côrintô về ân huệ lớn lao mà Thiên Chúa ban cho họ trong Đức Kitô; nhờ Người mà họ được nên phong phú về mọi phương diện. Đồng thời, thánh nhân mời gọi họ hãy khám phá và nắm chắc ân huệ ấy cho đến ngày Đức Kitô trở lại. Đây cũng là lời mời gọi cho mọi Kitô hữu giữ sự hiệp thông với Đức Kitô và kiên vững trong đức tin cho đến khi Người quang lâm. 3/ Cuối bài giảng về cánh chung, tác giả Máccô dùng ngôn ngữ của ngôn sứ Đanien 7,13-14 để khẳng định về ngày quang lâm của Đức Giêsu và cho thấy cần có thái độ tỉnh thức trong khi chờ đợi ngày đó. Tỉnh thức không đơn giản chỉ là thụ động chờ đợi mà là chủ động và tích cực làm tròn trách nhiệm mà chủ giao phó. Mùa Vọng nhắc nhớ các Kitô hữu về ngày Chúa Kitô trở lại và mời gọi sống tỉnh thức vừa nỗ lực xây dựng thế giới này ngày càng tốt đẹp, vừa chu toàn trách nhiệm của người Kitô hữu. III. LỜI NGUYỆN CHUNG Chủ tế Anh chị em thân mến! Giáo Hội cử hành Mùa Vọng hằng năm nhằm nhắc nhở người kitô hữu chúng ta phải luôn có thái độ tỉnh thức và sẵn sàng chào đón Chúa. Trong tâm tình hân hoan chờ mong Chúa đến, cộng đoàn chúng ta cùng hiệp ý cầu nguyện 1. “iều Ta bảo cho các con, thì Ta bảo cho tất cả mọi người là Hãy tỉnh thức!” Chúng ta cùng cầu nguyện cho các vị chủ chăn trong Hội Thánh luôn nêu cao tinh thần tỉnh thức sẵn sàng, hầu chu toàn trách vụ chăm sóc đàn chiên đã được Thiên Chúa ủy thác. 2. Ngôn sứ Isaia cầu khẩn “Xin Chúa băng qua các tầng trời mà ngự xuống.” Chúng ta cùng cầu nguyện cho nhiều người trong thế giới hôm nay đang ngủ quên trong lối sống bon chen hưởng thụ, biết nhận ra các nhu cầu tâm linh và khát khao tìm kiếm chân lý. 3. “Các con hãy tỉnh thức, vì các con không biết lúc nào chủ nhà trở về.” Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi kitô hữu, nhất là các bạn trẻ, luôn ý thức chu toàn bổn phận làm con cái Chúa qua các cử hành phụng vụ, tuân giữ lề luật Chúa và thực thi công bình bác ái. 4. “Trong Đức Giêsu Kitô, anh em được tràn đầy mọi ơn.” Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta trong năm phụng vụ mới này, biết không ngừng canh tân đời sống trong Đức Kitô, và luôn quan tâm đồng hành với các bạn trẻ. Chủ tế Lạy Thiên Chúa là Cha toàn năng hằng hữu, xin thương nhậm lời chúng con cầu nguyện, và giúp chúng con luôn biết tỉnh thức sống tư cách là con cái Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống hiện tại. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Hôm nay bắt đầu đổi mùa Mùa Vọng A. Vọng là gì ? 1. Người ta vẫn thường nói Hy vọng, thất vọng. Mong chờ một Tin Vui sẽ có Hy vọng. Mong chờ một tin vui nhưng không bao giờ có Thất vọng. Vua Fédéric nước Đức xưa tính mỗi năm chim sẻ sẽ ăn hết thùng lúa. Ông cho mở chiến dịch bài trừ chim sẻ. Toàn dân hưởng ứng mỗì đầu chim sẻ là một phần thưởng. Ông hy vọng một vụ mùa bội thu. Nhưng rồi ông thất vọng vì lúc lúa mới trổ bông thì từng đoàn từng đoàn sâu bọ khổng lồ bò ra ăn sạch những cây lúa mới trổ bông trên quê hương đất nước của ông. Ông hối hận “Giá những con chim sẻ kia không bị tiêu diệt thì chúng sẽ giúp ông thanh toán những đàn sâu bọ này....Nhưng bây giờ thì đã quá muộn rồi. Thế là hy vọng biến thành thất vọng. Ngược lại trong Tin Mừng....Người mù ăn xin ở vệ đường....Khi nghe tin Chúa đi qua....Anh mong gặp được Chúa với hy vọng Chúa sẽ chữa cho anh. Anh đã gặp được Chúa và Ngài đã cho anh được sáng mắt. Hy vọng của anh đã biến thành sự thật.... 2. Khi lập ra Mùa Vọng Giáo Hội muốn nói với chúng ta điều gì ? Giáo Hội muốn nói tới một tin vui Tin Vui ấy chính Chúa cũng đã nói trước. Đó là ngày Chúa trở lại trong vinh quang của Ngài. Vọng là mong chờ cái Ngày Vinh quang đó của Chúa. Thánh Sirilô thành Giêrusalem cắt nghĩa vấn đề này như sau “Những gì liên hệ tới Đức Giêsu Kitô Chúa chúng ta thường diễn ra hai lần. Hai lần Người sinh ra một lần bởi Thiên Chúa từ trước muôn đời; một lần bởi đức Trinh nữ vào lúc thời gian viên mãn. Hai lần Người xuống thế lần thứ nhất thì lặng lẽ như hạt mưa rơi xuống lông chiên; Còn lần thứ hai, chắc chắn sẽ xẩy ra trong tương lai thì oai hùng rực rỡ. Lần giáng lâm thứ nhất, Người được bọc tã đặt nằm trong máng cỏ; lần thứ hai người khoác cẩm bào là muôn ánh hào quang. Lần thứ nhất. Người vác Thập Giá chẳng nề nhuốc hổ; còn lần thứ hai, Người chiến thắng khải hoàn có thiên thần hộ tống. Vậy chúng ta đừng dừng lại ở lần giáng lâm thứ nhất mà phải đợi chờ lần giáng lâm thứ hai. Lần thứ nhất chúng la đã tung hô Người Chúc tụng đấng ngự đến nhân danh Chúa thì chúng ta sẽ lập lại y như thế trong lần thứ hai. Lúc đó chúng ta sẽ cùng với các thiên thần ra nghênh đón Chúa mà thờ lạy và tung hô Chúc tụng đấng ngự đến nhân danh đức Chúa” 3. Như vậy Mùa Vọng là mùa giúp ta nhìn về tương lai....Tương lai huy hoàng của Chúa Giêsu Chúa chúng ta. Một thắc mắc có thể đặt ra ở đây ? Mùa Vọng có ăn nhằm gì với việc mừng lễ Giáng Sinh hay không ? Và việc mừng lễ Giáng sinh sẽ đem lại những ích lợi cụ thể nào ? Vâng! Mùa Vọng nào cũng được kết thúc bằng lễ Giáng Sinh. Giáo Hội đặt ra Mùa Vọng trước lễ Giáng Sinh không đơn thuần chỉ là nhắc lại một việc của quá khứ. Vâng! Không phải đơn giản như vậy. Không phải nhắc lại một quá khứ như một kỷ niệm nhưng là như một biến cố, biến cố cống hiến cho chúng ta một kinh nghiệm sống và một hướng đi giúp chúng ta chuẩn bị ngày Chúa Kitô lại đến để hoàn tất chương trình cứu độ của Ngài một cách tốt đẹp hơn. Như vậy mỗi lần chúng ta mừng lễ Giáng sinh là mỗi lần chúng ta có kinh nghiệm thêm về việc gặp Chúa trong cuộc sống hôm nay để tiến dần đến việc chiếm hữu được Chúa trong vinh quang của Người. Và đó là ý nghĩa chính của Mùa Vọng. B. Vậy thì chúng ta phải sống tâm tình Mùa Vọng như thế nào ? Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa đã chỉ dẫn cho chúng ta. Chúa bảo chúng ta “Hãy tỉnh thức”Mc 13,37 * Tỉnh thức có nghĩa là đừng mê ngủ. Lý do vì Chúa thường hay đến vào ban đêm nghĩa là vào lúc ta không ngờ mà đời sống của chúng ta lại thường có những bóng đêm ru ta ngủ say mê khiến ta không gặp được Người. Có những bóng đêm của tôi lỗi. Chúng giam cầm hồn ta trong những giấc ngủ bạc nhược khiến ta không còn đủ sức thoát ra. Có những bóng đêm của danh vọng ru hoàn ta ngủ quên trên vinh quang chói lọi. Vinh quang giống như ngọn đèn đốt cháy biết bao đời thiêu thân. Có những bóng đêm của xác thịt cuốn hoàn ta vào giấc mộng lạc thú. Lạc thú giống như chiếc lưới rất mềm mại, rất nhẹ nhàng, nhưng rất hiểm độc. Linh hồn đã sa vào khó có thể thoát ra. Có những bóng đêm của thói ích kỷ chỉ biết sống cho bản thân mình. Ích kỷ giống như một hang sâu, càng đi vào càng thấy tối tăm. Có những bóng đêm của tiền tài bao phủ ta trong giấc mộng giàu sang phú quí. Chìm đắm trong giấc mộng, ta sẽ chẳng nghe được bước chân Chúa đi qua. *Tỉnh thức cũng có nghĩa là tỉnh táo phân định. Chúa đến rất âm thầm và rất bé nhỏ. Người không đến với cờ quạt trống phách tưng bừng, nhưng đến trong âm thầm lặng lẽ. Người không đến trong uy nghi lẫm liệt của những vị vương đế, nhưng Người đến trong hiền lành khiêm nhường như một người phục vụ. Người không mặc gấm vóc lụa là, nhưng dơn sơ trong y phục dân dã. Người không đến như vị quan toà nghiêm khắc, nhưng như một người cha nhân hậu, một người bạn dễ thương dễ mến. Người đang đến qua những con người hiền lành bé nhỏ quanh ta. Người đang đến trong những con người khốn khổ túng cùng. Người đang đến qua những khuôn mặt xanh xao hốc hác. Người đang đến trong những tấm thân gầy guộc. Người lẫn vào giữa đám đông vô danh. Người chìm mất trong số những kẻ bị loại ra ngoài lề xã hội. Người ẩn mình giữa đám người ăn xin đang lê bước khắp các nẻo đường cát bụi. Người đang rét run với cặp mắt ngơ ngác thất thần ở giữa những nạn nhân bão lụt. Phải tỉnh táo lắm mới nhận ra Người. Phải tỉnh thức lắm mới gặp được Người. *Tỉnh thức không có nghĩa là cứ ngồi đó mà chở đợi. Tỉnh thức là bắt tay vào hành động. Chúa như ông chủ đi vắng. Người cho ta được toàn quyền khi Người vắng nhà. Người giao trách nhiệm cho ta trông coi gia đình ta, giáo xứ ta, địa phương ta, đất nước ta và cả thế giới nơi ta đang sống. Vì thế, tỉnh thức là nhìn thấy những nhu cầu của anh em, và đáp ứng những nhu cầu đó. Tỉnh thức là dấn thân hy sinh phục vụ anh em trong quên mình. Ngày kia có một khách du lịch dừng chân trước một biệt thự rất sang trọng cạnh một hồ nước trong xanh ở Thụy Sỹ, nhưng không phải trên con đường mà khách vãng cảnh thường qua lại. Khách du lịch gõ vào hàng rào sắt, tức thì một cụ già coi vườn ra mở cái cổng nặng nề vẫn đóng chặt. Sung sướng vì được thấy một người khách, cụ dẫn ông tham quan cả một khu vườn rộng lớn. Người khách hỏi - Cụ ở đây bao lâu rồi ? - Thưa ông, tôi ở đây đã được hai mươi bốn năm. - Chủ của cụ ít khi ngủ lại biệt thự này, có phải không ? Cụ đã trông thấy ông ta mấy lần rồi ? - Tôi đã trông thấy ông ấy bốn lần. Lần cuối cùng cách đây đã mười hai năm. - Ông có viết thư cho cụ chăng ? - Chẳng bao giờ. - Thế ai trả công cho cụ ? - Người quản gia của ông. - Thế người quản gia này có năng đến đây không ? - Tôi chưa hề thấy mặt ông. Ông ấy luôn liên lạc với tôi qua thư từ. - Thế thì ai hưởng sự đẹp đẽ này ? - Trừ vợ tôi và tôi thì không ai hưởng hết. - Cụ à, tôi có cảm giác như là cụ coi sóc vườn này, sân hoa này, bãi cỏ này cách chu đáo, như là ngày mai ông chủ cụ sẽ đến vậy!. - Ồ! Thưa ông, tôi phải làm như chủ tôi phải đến ngày hôm nay, vâng thưa ông, ngày hôm nay. Vâng chúng ta hãy sống như là chủ – Chúa của chúng ta đến với chúng ta ngay trong ngày hôm nay. Nếu chúng ta tỉnh thức như thế thì chắc chắn chúng ta sẽ không phải ngỡ ngàng và phần thưởng cho một người sẽ nằm trong tay chúng ta. Bài 1 Is 63, 64,2b-7; Mc 13,33-37 Chủ đề ĐỢI TRÔNG CHÚA ĐẾN. * Is 63,19b phải chi Chúa xé trời mà ngự xuống. * Mc 13,33 Anh em phải tỉnh thức, vì anh em không biết khi nào chủ nhà đến. Hôm nay là ngày “TẾT” của năm Phụng Vụ; Chúng ta bước vào năm phụng vụ mới MÙA VỌNG năm B. Tâm tình khát khao mong chờ Chúa đến và thái độ luôn ở trong tình trạng TỈNH THỨC sẵn sàng để khi Chúa đến, chúng ta đừng bị rơi vào tình trạng bất ngờ chưa kịp chuẩn bị; Đó là hai chủ đề được Hội Thánh kiên trì, ân cần nhắc nhở con cái mình trong suốt Mùa Vọng nhất là Chúa Nhật thứ nhất. Sở dĩ chúng ta can đảm đợi trông vì CHÚA ĐÃ ĐẾN RỒI và Chúa cũng hứa Người sẽ LẠI ĐẾN để hoàn tất công cuộc của CHA. Lời Chúa của Chúa Nhật I Mùa Vọng luôn hướng về hai lần ĐẾN của Đức Giêsu Bài một nói về tâm tình chờ mong của dân Cựu Ước khắc khoải chờ mong Đấng Thiên Sai, Mêsia đến giải cứu họ. Bài Tin Mừng là lời cảnh cáo của Đức Giêsu nói về lần đến thứ hai của Người. Yếu tố được nhấn mạnh là tính BẤT NGỜ của quang lâm và thái độ phải có để luôn sẵn sàng khi quang lâm đến, đó là TỈNH THỨC. Bài đọc một mời chúng ta rút ra bài học cho mình từ hai tâm tình chờ Chúa của dân Cựu Ước Chờ Chúa với tất cả niềm khao khát, khắc khoải đợi trông “phải chi Chúa xé trời mà ngự xuống” 63,19b. Lời khẩn cầu như thôi thúc Chúa đến mau; như giận dỗi, ấm ức vì sao Chúa chậm đến. Và tâm tình tỉnh ngộ, sám hối ăn năn ban đầu, khi chịu cảnh khổ cực lưu đày, Dân Chúa mang tâm tình như trách Chúa vì sao Chúa lại để cho dân đi lạc xa đường lối Chúa 63,17 để rồi bị phạt. Thế nhưng, với ơn Chúa, khi bình tâm nhìn lại, dân nhận ra đó là đường lối Chúa dùng để sửa dạy dân, tập dân sống tự do 64,3-4 giúp dân thực sự nhận ra lầm lỗi của mình và thật lòng thống hối về lại với Chúa 64,5-6. Qua trường học khổ đau ấy, dân mới dần nhận ra sự ngỗ ngáo của mình và chân nhận Chúa thật sự là người CHA đầy yêu thương. Thật vậy, Chúa đã nhận dân là con đầu lòng của Chúa Xh 4,22-23; Rồi khi dân quên Chúa, suýt bị diệt vong bên Ai Cập thì Chúa đã giải cứu dân; Chúa thật sự đã khai sinh dân khi ban cho dân Luật 64,7. Chính khi tỉnh ngộ, nhờ ơn Chúa, khám phá ra tình thương của Chúa như thế, Dân trở về nài xin Chúa để cứu; Van xin với tất cả lòng khát khao, sám hối, hối thúc Chúa “phải chi Chúa xé trời mà ngự xuống”. Để thực sự sống Mùa Vọng, chúng ta phải bắt chước Dân Do Thái sống lại nơi bản thân ta kinh nghiệm về Thiên Chúa là CHA, là ĐẤNG GIẢI THOÁT, là Đấng SÁNG TẠO nên ta. Chưa sống được mối tương quan này với Chúa nơi ta thì Mùa Vọng chỉ mới là hình thức. Tin Mừng hôm nay trích từ bài giảng của Đức Giêsu về ngày quang lâm. Mc 13 là bài giảng Đức Giêsu dành riêng cho các môn đệ, đặc biệt là cho bốn ông Phêrô, Giacôbê, Gioan và Anrê 13,3. Bài giảng nói nhiều điều nhưng có thể tóm vào vài nét chính *Chắc chắn là có ngày quang lâm 13,28-31. *Tuy nhiên ngày giờ rõ ràng là bí mật của Chúa Cha 13,32. Khi nói về ngày quang lâm là một biến cố trong tương lai, thì SỨ ĐIỆP mà Đức Giêsu muốn gởi tới cho các tông đồ lại là một SỨ ĐIỆP HIỆN TẠI sứ điệp đó là PHẢI TỈNH THỨC “anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức vì anh em không biết khi nào thời ấy đến”. Sứ điệp lúc đầu chỉ nói cho bốn môn đệ, cuối cùng Đức Giêsu cũng mở ra cho hết thảy mọi người PHẢI CANH THỨC. Theo Marcô, canh thức đối với chung cho mọi người là chu toàn việc được chủ trao là đủ Riêng đối với NGƯỜI GIỮ CỬA thì trách vụ chính là PHẢI CANH THỨC. Vậy đây là lời Chúa nhắc nhở đặc biệt cho hàng lãnh đạo Hội Thánh 4 vị, sau là cho toàn tín hữu phải đóng vai trò NGƯỜI CANH ĐÊM để nhắc nhở, giúp mọi người hãy lo chu toàn bổn phận mà Chủ đã giao phó cho TỪNG NGƯỜI câu 34a. Người tín hữu cần xác tín rằng Nhân loại đang ở dưới ách bóng tối, ngày Chúa đến không có gì đáng sợ cả, vì Chúa đến là để chấm dứt đêm đen, chuẩn bị đưa nhân loại vào một ngày mới. Trong ngày mới, những gì là “ngái ngủ” của đêm không thể tồn tại. Phải chuẩn bị cho nhân loại bước vào “NGÀY MỚI” đón cảnh tốt đẹp. Đó chính là sứ mạng của Hội Thánh, của từng tín hữu kitô giáo canh thức cho chính bản thân mình và cho cả nhân loại nữa. Bài 2 “Anh em phải canh thức, vì anh em không biết khi nào chủ nhà đến…Điều Thầy nói với anh em đây, Thầy cũng nói với hết mọi người là phải canh thức” Mc 13, Hôm nay chúng ta bắt đầu bước vào một năm phụng vụ mới. Dòng lịch sử cứu độ với những biến cố chính yếu được Giáo Hội tưởng niệm, tái hiện lại trong thời gian một năm phụng vụ để mời gọi và trợ giúp con cái mình đón nhận, hiệp thông làm thành của mình và sống ngay tại thế này, hôm nay, ở đây, hồng ân cứu độ mà Chúa “đã dọn sẵn cho tất cả những ai tin, được chúc phúc từ thuở tạo thiên lập địa” 25,34. Khi cử hành hằng năm Phụng Vụ Mùa Vọng, Giáo Hội hiện tại hóa niềm mong đợi Đấng Mêsia của tuyển dân Do Thái, mặc dù đức tin dạy rằng Đấng Cứu Tinh ấy đã đến rồi trong Đức Giêsu. Trong khi hiệp thông và sống tâm tình khát khao, chuẩn bị lâu dài đó, các tín hữu kitô giáo canh tân lòng sốt sắng của mình đón chờ Người ngự đến lần thứ hai. Và điều quan trọng hơn hết là giữa hai lần Chúa đến trong quá khứ, trong tương lai đó, tín hữu phải làm sao nhận ra Người đang đến trong phút giây hiện tại. Như vậy, Mùa Vọng kitô giáo bao hàm ba chiều kích của lịch sử cứu độ. Quá khứ nhìn lại lộ trình khát vọng mong chờ Chúa đến của tuyển dân Cựu Ước để rút ra cho mình bài học tiếp đón Chúa khi Người đến. Thật vậy, dân Do Thái đêm ngày khát khao chờ mong Chúa đến, họ hối thúc van nài “phải chi Chúa XÉ TRỜI mà ngự xuống 63,19b Bài đọc một. Thế nhưng khi Đức Giêsu đến họ đã khước từ Người. Họ khắc khoải chờ mong hàng ngàn năm thời Chúa đến; Nhưng khi đã gặp Người, chỉ cần ba năm, họ đã đóng đinh Người vào Thập Giá. Và hôm nay, thay vì họ chờ Chúa thì Chúa đang chờ họ Người chờ họ mở mắt nhận ra Người đang ở giữa họ. Vậy đi lại lộ trình của người Do Thái là cần thiết để sống tốt Mùa Vọng hôm nay. Hiện tại qua Mùa Vọng, Giáo Hội nhắc nhở tín hữu kitô giáo Chúa đã đến rồi. Và Chúa đang chờ chúng ta nhận ra và tiếp đón Chúa. Ước gì Mùa Vọng của Thiên Chúa và Mùa Vọng của chúng ta “gặp nhau” trong cuộc sống của Giáo Hội, của mỗi tín hữu hôm nay. Đó là điều Giáo Hội mong chờ và hướng chúng ta đến biến cố lịch sử Giáng Sinh của Đức Giêsu cách nay 2000 năm. Tương lai Một khi đã tin vào mầu nhiệm Giáng Sinh, Thiên Chúa làm người thì chúng ta không dừng cuộc sống ở thế trần này nữa. Cuộc sống hiện tại của chúng ta mang một ý nghĩa mới nhờ nhìn mọi biến cố thế trần theo nhãn giới Giêsu “vì xưa Ta đói các ngươi cho ta ăn” 25,31-46. Nhãn giới mới đã đưa ta hướng về “Trời mới Đất mới”. Giáo Hội mời chúng ta sống chiều kích tương lai của Mùa Vọng qua việc chuẩn bị hiện tại để nghênh đón “Đấng đã Giáng Sinh” sẽ đến lần thứ hai hoàn tất công trình cứu độ. Để giúp tín hữu ý thức được ba chiều kích trên của Mùa Vọng, Phụng Vụ Lời Chúa của Chúa Nhật I Mùa Vọng đã trình bày hai đoạn Lời Chúa đề cập tới hai lần đến của Đức Giêsu Bài đọc một mời tín hữu hiệp thông với dân Do Thái trong tâm tình khắc khoải chờ mong Chúa đến “phải chi Chúa xé trời ngự xuống” 63,19b, thật lòng sám hối ăn năn, nhận ra sai lỗi của mình 63,18, muốn quay về cùng Thiên Chúa là Cha 63,16; 64,7. Đáp lại lòng mong đợi đó, Ngôi Lời Thiên Chúa đã nhập thể vào cung lòng Đức Maria, được sinh ra làm người trong biến cố Giáng Sinh, cách nay hơn năm. Trong thời gian cư ngụ nơi trần thế, Người đã chỉ dạy, ban phương tiện giúp con người trở về và nhận ra, rồi được quyền làm con Thiên Chúa bài đọc một. Nhờ đó, ngay trong hiện tại, người môn đệ đã là con, được sống mối tương quan phụ tử thần linh với Thiên Chúa 1Cr 1,3, nhờ được nghe lời Chúa, được hiểu biết mầu nhiệm của Người. Do đó cho dù còn đang sống trong trần thế, còn trong giai đoạn chờ đợi Đức Giêsu quang lâm thì người môn đệ cũng đã được hưởng đầy đủ mọi ân huệ trong Đức Giêsu rồi bài đọc hai. Như vậy với tâm tình và kinh nghiệm của dân Cựu Ước, người tín hữu kitô giáo hướng về ngày Đức Giêsu đến lần thứ hai trong thái độ tuân phục lắng nghe và hiểu Lời Chúa 1Cr 1,5b. Mỗi tín hữu đều ý thức rằng mỗi người đã được chủ chỉ định cho một công việc, đồng thời cũng được chủ trao cho quyền bính cần thiết để hoàn tất công việc. Bổn phận của họ là phải tận dụng những ân ban đó để chu toàn bổn phận đã được trao phó. Đó là chủ ý của bài đọc Tin Mừng của Chúa Nhật I Mùa Vọng. Tin Mừng hướng chúng ta về lần đến thứ hai của Đức Giêsu. Khía cạnh “bất ngờ” của Quang Lâm được nhắc lại; Và phần tín hữu là phải “canh thức”. Như vậy “bài giảng cánh chung” của Đức Giêsu vốn là lời loan báo cho các môn đệ về Ngày Tận Thế, mang nặng tính cảnh báo và ngăm đe, thì giờ đây, trong đức tin, khi được sử dụng trong phụng vụ Mùa Vọng, thì những nét đặc thù của cánh chung bất ngờ – chớp nhoáng… lại trở thành đối tượng của đức cậy trông của người tín hữu kẻ tin ngong ngóng chờ mong Chúa đến. Đó không phải là ngày xét phạt, hủy diệt, mà là “ngày Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta đến mặc khải vinh quang của Người, Ngày Thiên Chúa lấp đầy trọn vẹn mọi ơn lành cho ta bài đọc hai 1Cr 1,7. Đoạn Tin Mừng được trích đọc hôm nay là phần cuối của “Bài giảng cánh chung” theo Thánh Marcô. Đây là câu trả lời của Đức Giêsu cho bốn môn đệ về thắc mắc thời điểm và điềm báo của biến cố thành Giêrusalem bị hủy diệt 13,1-4. Trong phần trả lời Mc 13,5-37, Đức Giêsu đã dịch chuyển trọng tâm từ biến cố Giêrusalem bị tàn phá qua biến cố Quang Lâm 13,5-27; Người xác định là có Quang Lâm 13,28-30; Nhưng thời điểm, điềm báo là bí mật của Chúa Cha 13,32; Điều quan trọng mà Người muốn nhấn mạnh là thái độ mà người môn đệ phải có trong hiện tại để không bị bất ngờ khi Quang Lâm thình lình ụp tới phải tỉnh thức, phải canh thức! Đó là sứ điệp mà Đức Giêsu muốn gởi tới các môn đệ 13,33, lẫn mọi người 13,37. Bài đọc Tin Mừng có thể chia làm hai phần Câu 33 và 37 tạo thành một bao hàm với chủ đề chính là TỈNH THỨC hay là CANH THỨC 37. Thái độ này được gởi đến cho mọi người. Lý do phải canh thức là vì không ai biết biến cố Quang Lâm đến lúc nào. Marcô chỉ đề cập đến tính BẤT NGỜ của Quang Lâm lập lại hai lần câu 33 và 35. Yếu tố đó cả ba Tin Mừng Nhất Lãm đều nhắc tới. Nhưng thế nào là “canh thức”? Mỗi tác giả sách Tin Mừng đều có cái nhìn độc đáo của mình. Với Marcô, “canh thức” được mô tả trong dụ ngôn ngắn chỉ có ba câu từ câu 34-36. “Người kia trẩy phương xa” cụm từ này rõ ràng ám chỉ Đức Giêsu với biến cố thập giá, rồi phục sinh và thăng thiên, Đức Giêsu đã đi trước về nhà Cha để dọn chỗ cho môn đệ… “để nhà lại” có thể hiểu “nhà” là Giáo Hội. Thật vậy trong Mt 16,18, sau lời tuyên tín của Phêrô, Đức Giêsu đã thiết lập Giáo Hội trên nền tảng Phêrô. Với biến cố Thăng Thiên, từ nay các môn đệ bước vào giai đoạn phải tự mình đảm nhận trách nhiệm lo cho tòa nhà Giáo Hội. “Trao quyền cho các đầy tớ của mình” Đức Giêsu trao chìa khóa Nước Trời cho Phêrô; trao quyền tháo cởi/cầm buộc cho ông Mt 16,19 lẫn cho các tông đồ 18,18. Mỗi người được chủ trao cho một việc. * Riêng NGƯỜI GIỮ CỬA, Chủ ra lệnh phải CANH THỨC “Người giữ cửa” ám chỉ ai? Đây là người được trao đích danh một công việc đặc biệt là “canh thức”. Theo Marcô, chương 13 là lời đáp Đức Giêsu dành riêng cho bốn môn đệ 13,3-5. Đây là bốn môn đệ tiên khởi của Người. Ba Người trong họ, trừ Anrê, đã được Đức Giêsu cho thông dự vào các biến cố đặc biệt trong cuộc đời của Người – chứng kiến cảnh Người cho con gái ông Giaia, trưởng hội đường sống lại – Hiển Dung – cầu nguyện trong vườn Cây Dầu. Mặt khác, Marcô là thư ký và là con thiêng liêng của Phêrô 5,13; Do đó toàn bộ sách tin mừng thứ hai đều chịu ảnh hưởng bởi cái nhìn của vị thủ lãnh tông đồ. Từ các nhận định trên, chúng ta tìm thêm vài chi tiết trong các sách tin mừng khác để so sánh, tìm xem “người giữ cửa” là ai? Mt 16,19 Thầy sẽ trao cho anh Phêrô chìa khóa Nước Trời. Lc 22,31-32 Simon, Simon ơi…phần anh một khi đã trở lại hãy làm cho các anh em của anh nên vững mạnh. Ga 21,15-17 “anh có yêu mên Thầy không?” “Hãy chăn chiên của Thầy”. Mỗi sách tin mừng đều có đề cập đến một trách nhiệm riêng biệt Chúa đã trao cho Phêrô. Vậy Mc 13,34b là cách thức mà Marcô dùng để diễn đạt cùng một ý tưởng như ba tác giả kia. * Chủ nhà đến lúc chập tối/nửa đêm/gà gáy/tảng sáng. Chi tiết lạ lùng nơi Marcô là chủ chỉ đến vào ban đêm. Qua đó, liệu Marcô có gởi đến một sứ điệp nào chăng? Có lẽ Tin Mừng Marcô được viết cho các tín hữu gốc Roma dân ngoại nên Marcô sử dụng cách phân chia đêm làm bốn canh theo lối Roma. Tuy nhiên trong cách phân chia này có từ “gà gáy”. Có khả năng là qua từ này, Marcô muốn nhắc lại một kinh nghiệm đau thương của Phêrô ông vừa lên tiếng chối Thầy lần thứ ba thì gà gáy. Riêng Mc 14,71-72 còn nói gà gáy đến hai lần. Thêm nữa, theo quan điểm người Do Thái, giai đoạn hiện tại thường được biểu trưng như là một đêm tối, tương lai như một ngày hay một buổi sáng chú giải Phúc Âm Chúa Nhật năm B Các Mùa trang 24. Phaolô cũng sử dụng hình ảnh biểu tượng đêm tối để mô tả thời gian hiện tại cho đến ngày quang lâm 13,12 Sđd 26. Vậy chủ đến trong đêm nghĩa là Người đến trong lúc dòng thời gian của công trình sáng tạo còn tồn tại, Người đến trong dòng lịch sử nhân loại. * “Bắt gặp anh em đang ngủ” chi tiết này cũng nhắc tới một kinh nghiệm đau thương nữa của Phêrô trong vườn Cây Dầu khi Đức Giêsu cầu nguyện chiến đấu đón nhận Thập Giá thì ba môn đệ “cưng” của Người ngủ ngon lành, vô tâm. Cả ba Tin Mừng Nhất lãm đều thuật lại chi tiết trên, nhưng việc gọi đích danh Phêrô để trách cá nhân ông thì chỉ có mỗi Mc 14,37 thuật lại “Simon, anh ngủ à!”. Rồi cảnh Đức Giêsu cầu nguyện trong Vườn Cây Dầu, chỉ một mình Marcô nhấn mạnh ĐẾN BA LẦN, Đức Giêsu đến đánh thức các môn đệ thức dậy, nhưng các ông vẫn cứ ngủ Marcô cho thấy cái nặng nề yếu đuối của xác phàm, không sao TỈNH THỨC, CANH THỨC được. Ba lần mê ngủ, kéo theo ba lần chối Thầy, chắc chắn đây là kinh nghiệm của Phêrô và Marcô đã thuật lại cách trung thực. Qua những nét trình bày trên, ta thấy mỗi câu trong đoạn Tin Mừng hôm nay đều gợi lại một ký ức nào đó của chính Phêrô đối với Thầy mình, đối với SỨ MẠNG RIÊNG mà Thầy giao phó. Và mỗi ký ức đều kèm theo một kinh nghiệm đau xót, thất bại của chính mình. Chính vì thế lời cảnh báo PHẢI CANH THỨC được lập lại đến ba lần so với ba lần ngủ mê, ba lần chối Thầy với tất cả sức nặng của cả một kinh nghiệm xương máu của vị tông đồ trưởng. Tóm lại, “người giữ cửa” là PHÊRÔ. Và trong tinh thần của đoạn Tin Mừng, trách nhiệm ấy được mở rộng cho các tông đồ và các người kế vị câu 35 và cuối cùng là cho tất cả mọi người câu 37. Đối với cộng đoàn nhân loại thì CANH THỨC là vai trò của Giáo Hội. Ở một tầm cỡ nhỏ hơn, vai trò này có thể được mở rộng cho tất cả các chủ chăn, cho tất cả những ai có trách nhiệm chăm lo, hướng dẫn kẻ khác các bề trên, cha mẹ, thầy cô, giáo lý viên… Chủ đến trong “đêm” ta đã nói “đêm” biểu tượng dòng lịch sử; Vậy “chủ đến trong đêm” là Người trở lại với ta ngay trong dòng lịch sử của nhân loại lẫn của cá nhân để CHẤM DỨT đêm đen bằng ánh sáng cứu độ, biến bóng đêm thành ánh sáng vĩnh cửu cho kẻ tin đang kiên trì TỈNH THỨC. Vậy CANH THỨC theo Marcô rõ ràng là KHÔNG NGỦ. Tuy nhiên phải hiểu theo nghĩa biểu tượng. Cả lịch sử nhân loại từ khi Adam sa ngã, là một đêm dài. Tuy nhiên Thiên Chúa đã cho một Ánh Sáng, một Mùa Vọng ban “Đấng Đạp Đầu Rắn” St 3,15. Do đó nhân loại sống Mùa Vọng, “không ngủ” nghĩa là TRÔNG CẬY VỮNG VÀNG, là không để niềm hi vọng vào lời Chúa hứa bị lụi tàn do thất vọng, do các áp lực của sự dữ. Trong lúc chiến đấu để bền lòng CẬY TRÔNG tức không ngủ mỗi người nổ lực hoàn thành sứ vụ Chủ trao. Sứ vụ CANH THỨC được mở rộng dần từ cá nhân đến tập thể và cuối cùng là cho mọi người mặc khải cho chúng ta TÍNH CỘNG ĐOÀN, TÍNH LIÊN ĐỚI của sứ vụ CANH THỨC. Không ai canh thức một mình không làm nổi mà là với CHÚA GIÊSU, với Giáo Hội, và với toàn thể nhân loại là anh chị em của nhau. Chính trong tư cách THÀNH VIÊN của NHIỆM THỂ mà chúng ta, từng người, KHÔNG NGỦ. Bình minh bắt bắt đầu ló dạng rồi vì Đức Giêsu đã GIÁNG SINH. Và Giáo Hội qua Phụng Vụ, đang giúp từng tín hữu HIỆN TẠI HÓA hồng ân đó nơi mình MÙA VỌNG! Frère Pierre Đình Long FSC

chúa nhật 1 mùa vọng năm b